-“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ . BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

15/2/11

5. Vết Chân Người-Cư-Sĩ


Đức Di Lạc đi dạo phố mặc
 Âu phục. Đi dự tiệc Ngài
 mặc veston như nhân sinh.



VẾT CHÂN Người CƯ - SĨ

Người CƯ-SĨ, vết chân người cư-sĩ.
Đạo hay Đời tê-tỉ sắc-son.
Hiên ngang đâu há mõi-mòn.
Bên trong Bảo-Pháp, ngoài choàng Cư-Nhân.


Tuyệt mỹ thay! Đức Thế Tôn đã từng khai thị “Phật pháp bất ly thế gian giác”. Phật Pháp không thể tách rời thế gian mà tìm đặng sự giác ngộ. Do đó, trong cuộc sống thường ngày, Đức Tịnh Vương vẫn luôn dạy các Chân Tử Đạo-Đời song tu theo vết chân Cư Nhân Hạnh.

Ngoài choàng lớp Cư Nhân nhưng bên trong xây nền Chánh Pháp. Còn thời thế Mạt Pháp cực kỳ khó khăn nhưng Ngài cũng quyết giữ lời Nguyện đền đáp ơn Đức Thế Tôn, ơn Chư Phật đang thúc dục Ngài. Vết chân Ngài lưu lại thế gian, còn hai vai một gánh Đạo–Đời, quyết làm tròn bổn nguyện chứ không cần danh vọng. Đối với bậc Trí, hoàn cảnh hổn loạn luôn tìm phương hóa giải vì cho đó là vạn pháp sẽ thoát sinh, nên dù ở Cư Nhân vẫn ung dung tự tại, Vô Ngại Đại Bi Tri Kiến Giải Thoát.

Người CƯ-SĨ xây đền Bảo-Pháp.
Nguyền với nguyền đền đáp ơn sâu.
Nên chi chẳng có danh cầu.
Miễn đem Giáo-Lý, trước sau giải bày.


Người CƯ-SĨ vết chân người cư sĩ.
Trí-Nguyện này chung-thủy keo-sơn.
Hai vai một gánh, không mòn.
Đạo đời duy nhất, trường-tồn PHẬT-TÔN./-


            TỊNH-VƯƠNG NHẤT-TÔN
Trung-Ương, Ngày 21-01-71 (TÂN-HỢI)
              NHATRANG


Ngài năm 39 tuổi và
 vợ 37 tuổi.

 Ng
ày 25.10.1957
Còn đối với gia đình Ngài, hàng ngày vợ và các con cũng làm các ngành nghề để sinh sống như bao gia đình khác. Ngài hiện thân có khi là người chồng, cha, chú, anh luôn làm tròn bổn phận và trách nhiệm, không có một kẽ hở nào có thể chê trách được. 

Đối với cha mẹ, Ngài là một người con luôn tròn Đạo Hiếu. Tứ chúng theo tu học Ngài, nếu ai ăn chay vẫn giữ, ai không ăn chay vẫn ăn như ý của mình. Gia đình Ngài cũng không ăn chay nhưng cấm sát sanh.

Thời Hạ Kiếp này, tất cả các pháp ở thế gian đều hiện cái gì cũng tận. Nó phơi bày chẳng thiếu sót một pháp Ác tận cùng nào. Con người sống nô lệ vật chất, tăng trưởng quá mức. Thấy của cải người khác lấy làm của riêng mình, ai khóc than kêu gào thảm thiết chết cứ mặc kệ, thản nhiên không hề có một chút động tâm thương xót. Tánh xấu, ác tính, thú tính hiện dẫy đầy. Ngài thương xót và bảo nếu không Hạ Lai trần thế, khai đạo chứng minh cho nhân sinh thì tuổi thọ của kiếp người hiện nay còn 80 tuổi một kiếp rồi sẽ hạ dần cho đến khi chỉ còn 10 tuổi một kiếp.

Chính vì vậy mà Ngài đã ban cho tứ chúng, lớp người đại diện nhân thế gặp Ngài, ban đầu tu sửa tánh xấu, tập nhiễm xấu, phải hóa giải để thu nhận cái thần lực sáng tốt tươi, làm tiêu tan dần Ma Lực xấu xa, tâm sẽ được an lạc, không nhiễm độc, thân có sức khỏe, điều hòa. Tuổi thọ tăng dần đến 100 tuổi một kiếp. Ngài cũng đã chứng minh cho tuổi thọ trung bình của một kiếp người là 100 tuổi.

Ngài tùy căn cơ của chân tử mà dìu dắt, dùng đủ phương tiện cứu cánh đến diệu dụng quyết đem Bảo Pháp trao cho chân tử. Ngài đặt những hạt giống Đạo Đức, Giác Ngộ, Giác Ngộ Rốt Ráo lưu lại hậu thế, để sau này sẽ nối tiếp làm sứ giả của Chư Phật truyền cho chúng sinh trực giác.

Thế mới hay, tuy nhân sinh không gặp được Đức Di Lạc Hạ Sanh nhưng muôn sự Chân Thiện Mỹ đầy phúc lạc cũng đã được Ngài sắp đặt, an bài sẵn./-