ĐỨC DI LẠC VÀ LONG HOA
-
- 27. Giác Tướng
28. Thời Kỳ Trừu Tượng Hoá Độ Tiểu Thừa
29. Thời Kỳ Chân Như Hoá Độ Đại Thừa
30. Công Đức Phẩm
31. Công Năng
32. Ba lối phát hiện Pháp-Giới
33. Diệu Pháp
34. Chí Tâm Đảnh Lễ (Ý nghĩa xác thực Lời Nguyện A-Di-Đà)
35. Nhất Tâm
36. Lý Sự Tương Song
37. Thuyết Minh Đồng Ứng
38. Thuyết Minh Ứng Hiện
39. Giác Tánh
40. Thực Tướng Vô Tướng Tam Muội Pháp Môn
41. Tứ Hạnh
42. Tứ Thánh
43. Khai-Thị sàng lọc chọn Hộ Pháp, Tôn Giả, Bồ Tát
44. Ấn Chỉ III: Đồng Hoá Nhân Sinh, Dưới Sự Nhận Định Bất Đồng
45. Vì Sao Kinh Sấm Nhận Định In Tuồng Thực
46. Đức Di Lạc Thọ Ký Tái Sinh Trong 350 Năm Sau
47. Thời Kỳ Nhất Tôn Hoá Độ Nhất Thừa
48. Mật – Hiển – Đốn – Tiệm
49. Mật Ấn
50. Tam Muội
51. Về Với Chân Tôn
52. Tâm Tình Diễn Tiến Phật Đạo
53. Đạo Phật Triệt Thấu Siêu Đẳng Khoa Học
54. Đại Nguyện Xây Dựng Chúng Sanh Của Bồ Tát
55. Do Lầm Nên Hữu Hoá
56. Tư Tưởng Đại Diện Linh Hồn
57. Trung Đạo Tôn
58. Bát Nhã Tâm Kinh Ấn Chỉ
59. KHAI–THỊ–NGỘ–NHẬP, Bốn Tướng Giải Thoát
60. Thời Kỳ Biệt Tôn Vô Thượng Hoá Độ Tối Thượng Thừa
61. Vô Thượng Chân Tôn
62. Tối Thượng Xây Đắp
63. Mười Danh Hiệu Chia Ba Phẩm
64. Tối Thượng Công Đức Phẩm
65. Thể Dụng
66. Thánh-Hiền Phật-Giác
- 27. Giác Tướng
Từ khi Đức Bổn Sư ra đời khai đạo, chúng sinh từ chỗ vô minh tối tăm trở nên hiền lương, có bậc thiện căn Phước Báo Nhân Thiên, có bậc Thành Thánh, có bậc vĩ nhân Bồ Tát, Thành Phật, thật pháp môn đem lại tình yêu cao quý ngay cả cho tứ loài, loài súc sinh cũng không được giết hại.
Lý sự tương song có nghĩa, tạo đạo đức, kết quả tri đạo, thực hành tu tập sửa hết tánh xấu, đố tật xấu làm cho lý sự tương song. Bậc giảng đạo thuyết pháp hay mà tánh không sửa đổi được gọi là lý sự không đồng, kết quả đạo không tri kiến được. Nếu thi hành sửa đổi thân tâm tốt, thì giáo lý hợp với việc làm là một, bậc tu sẽ một lúc đầy đủ theo tần số của mình mà Như Nhiên Trực Giác.
“Hiện nay trên một nghìn năm trăm năm, sự lãnh hội điều hành bị sai lệch, thực tu chưa đầy đủ công năng đúng với tinh hoa Phật Đạo, hiểu biết không đồng khó phát triển, lại thêm vào nơi tài liệu y kinh trở thành giáo điều lạc hướng, dù có kết quả chăng vẫn kết quả nơi nhận định của mỗi bậc tu hành chớ chưa có năng lực trực chứng.” –T.V.
Từ khi Đức Bổn Sư nhập Bát Đại Niết Bàn đến nay đã trên 2500 năm. Trong khoảng 1000 năm đầu Chư Tổ, Chư Bồ Tát còn lưu truyền Chánh Pháp, còn lại 1500 năm sau các bậc tu hướng dẫn chúng sanh dần dần bị sai lệch, không chú trọng sửa tánh, giải nghiệp để hóa giải ma lực, chỉ theo y kinh giảng giải, học nhiều giáo điều cố thủ nên không có tự tánh tỏ tánh, do đó không có năng lực trực giác làm sao chứng ngộ được. Hiểu biết, nhận định qua học hỏi, nghiên cứu chỉ là hiểu biết giả thuyết nó quá xa cách con đường Trực Giác Chứng Ngộ.
“Thật là thuốc hay, linh dược cứu trợ vô cùng tuyệt tác, nhưng chưa biết sử dụng thì sao? Vì nó như thế nên làm cho chúng sanh và Phật Đạo tự mang Mạt Pháp.” –T.V.
Lời vàng quí báu từ nơi Kim Thân của Đức Bổn Sư khai thị đã đem lại lợi ích vô số kể, nhưng đến thời này gọi là thời Mạt Pháp Đức Di Lạc Ngài chứng kiến trên lộ trình hành đạo của Ngài đâu đâu cũng không còn quan tâm đến hóa giải ma nghiệp nữa nên ma lực xâm chiếm tràn lan làm cho Mạt Pháp thịnh hành./-