ĐỨC DI LẠC VÀ LONG HOA
Từ đó về sau đám tỳ kheo ấy tạo ác càng ngày càng lắm, rồi nhờ có những người tỳ kheo khác biết giữ gìn sự thanh tịnh tu hành, lại đem Giáo Pháp của Như Lai mà diễn nói cho loài hữu tình nghe, làm cho cả thảy đều được phần lợi ích. Khi ấy lại có các vị Quốc Vương, Đại Thần, Trưởng giả, Cư sĩ và những Thiện Nam – Tín Nữ đều sanh lòng thương tiếc Chánh Pháp của Phật, thờ phượng nơi Tam Bảo cúng dường cung kính, tôn trọng, ngợi khen, hết lòng hết sức ra hộ trì cho đặng trùng hưng. Đó là các vị Bồ Tát lấy cái bổn nguyện rất to lớn mà sanh ra đời ấy đặng giữ gìn Phật Pháp và làm ích lợi cho chúng sanh như vậy”.
Do như vậy mà Đức Tịnh Vương hóa thân Đức Di Lạc biết thời Mạt Pháp này khai đạo cho chúng sinh cầu Tri Kiến Giải Thoát họ phải Tin Vâng Kính bậc chỉ đạo mới tận độ cho họ có kết quả. Tỳ kheo thời Mạt Pháp, Đức Di Lạc cho hóa thân làm cư sĩ để đồng độ, dụng đời để chỉ bày tu tập nên được thanh tịnh hiện tại.
Thời Đức Bổn Sư, một hôm Tôn Giả A Nan ngồi Thiền thấy con voi to lớn, hùng vĩ đang đứng bỗng nhiên rũ mình ngã lăn ra và có vô số con giòi ở trong thân tuôn ra làm tan rã thân xác nó. Một lát sau, con voi lại rùng mình đứng dậy thì tất cả các con giòi rơi xuống và biến mất, con voi trở lại to lớn, hùng vĩ như cũ. Tôn Giả A Nan giật mình thưa với Đức Bổn Sư về câu chuyện trên. Ngài đã dạy rằng:
Con voi ngã lăn ra có vô số giòi tuôn ra là ý chỉ sau này thời Mạt Pháp Tăng Ni xuất gia, lớp con của Ta không tu tự tánh nên Chánh Pháp bị tồi phá trở thành Mạt Pháp. Sau con voi rùng mình đứng lên một cách hùng vĩ tất cả giòi biến mất ý chỉ sau này người cư sĩ đứng lên xây dựng lại Chánh Pháp./-